TruyenNguoiLon.Pro ⭕ Truyện sex miễn phí, đọc truyện sex hay có thật
Một tháng trước tại Piltover, một cuộc chiến đầy khủng khiếp đã nổ ra. Đấy không chỉ là cuộc chiến đơn thuần của hai bên quân cách mạng và quân của Ralaw, đấy còn là cuộc chiến mang rất nhiều ý nghĩa sống còn của Valoran vào thời điểm này. Chính tại cuộc chiến ấy, người dân Valoran đã thấy được bộ mặt thật của Ralaw và đám thuộc hạ của hắn, âm mưu và những việc làm xấu xa đến cực điểm. Một người thanh niên mà trước đến nay họ luôn lầm tưởng rằng hắn chính là chúa tể hư không ác độc năm nào, một thái độ ghẻ lạnh và căm thù khi nhìn thấy gương mặt ấy, thế nhưng trong trận chiến ấy hắn đã đứng ra bảo vệ toàn bộ mọi người dân Piltover, mỗi câu nói của hắn lúc ấy đến bây giờ không...
Tôi còn nhớ hồi nhỏ đến tuổi dậy thì, lúc đó tôi lên thành phố học được cậu bà con cho ở nhờ để đi học đở phải thuê phòng tốn tiền, tôi ở được máy ngày một hôm tình cờ tôi vô nhà kho để lấy đồ chơi nghe tiếng nước kêu từ nhà tắm ở sau nhà. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy cái lồn là của mợ tôi lúc đó bà đang tắm không có điện nên phải mở cửa ra cho sáng, từ cái khe nhỏ của tấm ván tôi nhìn thấy mợ đang kỳ cọ từ trên cổ xuống tới vú rổi tha lên tha xuống tới một đám lông đen. Sau đó mợ ngồi xuống banh hai chân ra dùng tay rửa đám lông đen kia. Rồi con cu tôi bắt đâu biết cương cứng tim tôi đập mạnh tự hỏi cái đó...
74 tuổi với ai thì không biết, riêng tôi vẫn còn khao khát những đụng chạm xác thịt tuy tần số và biên độ không còn được như mươi năm trước. Thi thoảng, tháng đôi ba lần vẫn thấy lồn nhơm nhớp ướt vì nứng. Từ trưa tới giờ, khi Kiên và con gái đi ra xe tôi cứ thấy bồn chồn. Nhìn dáng đi từ phía sau, tôi thầm gọi như một lời cầu khẩn: “Đừng đi! Quay lại đi… anh!” Nhưng rồi vô vọng. Nằm trên giường tôi không thể ngủ được, cứ nhìn lên trần nhà mà nghĩ miên man. Hồi lâu chợt thấy âm hộ ấm ấm… Không chịu được, tôi vùng dậy khóa cửa, dắt xe ra cổng. Tôi biết giờ này ở nhà chỉ có Kiên, mẹ con nhà Thảo đều đi vắng, Thảo thì ở cơ quan còn con Vân thì đi học...
Tôi và em quen nhau vì em hay sang hàng xóm chơi, hàng xóm của em lại là bạn thân của tôi, thế là tôi xin số điện thoại của em, nhắn tin qua lại mãi rồi em cũng có phần thích tôi, nhiều lần cãi nhau rối định bỏ nhau. Mãi rồi tôi cũng hẹn gặp em được, phải mất tới 6 tháng lận. Tối hôm đó vào nhà em chơi, ông nội em cứ ngồi kè kè bên cạnh rồi hút thuốc lào làm tôi không nói được gì với em, thế là ngồi mãi chán nên phải về mà lòng ấm ức. Rồi sau hôm đó hẹn được em ra ngoài ngõ chơi, ngõ nhà em vừa tối vừa vắng nên thơ mộng lắm, thế là tôi nắm tay em, em giằng ra, rồi đến tối hôm sau nữa vẫn vậy. Tôi đi học xa ở Hải...
Dũng ngạc nhiên, khi thấy Huyền bước vào văn phòng của chàng. Đã lâu Dũng không gặp, bỗng dưng nàng đến mà hề không báo trước. Huyền là em dâu của vợ Dũng. Chàng đã để ý đến dáng người thon gọn, ngực nở, eo nhỏ, mông cân đối của nàng từ lâu. Nàng hai mươi lăm tuổi, đẹp như minh tinh màn bạc. Hôm nay nàng mặc áo blouse trắng và váy đen, bó sát vào đường cong tuyệt mỹ của cặp mông nảy nở. Dũng lên tiếng trước, “Chào Huyền, lâu quá không gặp em, ngọn gió bất ngờ nào đã thổi em đến đây vậy?” “Chào anh, cảm ơn anh đã cho em được tiếp kiến không báo trước.” Huyền đáp lại với giọng nhỏ nhẹ gần như nói thầm: “Em thật sự tuyệt vọng, và em nghĩ chỉ có anh là người duy nhất có thể...
Hôm đó, đang chán vào bar tìm cạ lại gặp ngay thằng bạn vàng đang ngồi một mình. Thế là hai thằng rủ nhau đi nhậu, đời thế mà lại vui. Đang ngồi chén chú chén anh, bỗng nó hỏi: – Dạo này em út thế nào? Xe đẹp, dế ngon chắc gái theo nhiều. Có em nào mối dùm tao một em, FA lâu rồi sinh chán. – Đợt này tao đang gác kiếm. Cai gái gú, đầu tư vào gái tốn tiền quá. Có khi FA vậy mà hay hay. Giờ đang tính đổi gió, kiếm em nào ngoan hiền chút, mấy em chơi quá chiều không nổi. – Gái ngoan giờ khó kiếm, mà khó tán, nó yêu toàn tập xác định nên kiếm trai ngoan, hư hỏng như mày nó chịu theo hả? – Tao mà đã ra tay, trước giờ có con nào thoát đâu?...
Tiếng của Minh từ phòng máy tính vọng ra: – Trâm ơi! Xong chưa em, ra xem cái này nè, hay lắm. Có tiếng của Trâm vọng lại từ phòng tắm. – Chờ một chút, honey! Em đang gài nút áo lẹ đây, có gì khẩn cấp không mà sao gọi em gấp vậy. Dù nói thế, Trâm vẫn nhanh nhẹn chạy ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa gài nút lại chiếc áo ngủ đến gần máy tính xem Minh đang làm gì trong đó. – Anh có cách rồi. Giọng của Minh như rung rung như hồi hộp. – Mình có thể có con được rồi…..mình có cách rồi…..mình có cách rồi….. Tiếng Minh thật vui. Trâm tiến lại gần chồng, hôn lên má Minh một cái chụt, Minh choàng tay qua ôm ngang eo vợ siết chặt, đầu dụi dụi vào bộ ngực tròn lẳn của Trâm...
Năm nay tôi 26 tuổi, cuộc đời trải qua khá nhiều sóng gió, cái tuổi cần ổn định mọi thứ nhưng với tôi mọi thứ còn mông lung quá… Nhiều khi nhìn lại mình, thấy cuộc đời thật sương gió, thật khốn nạn… Ngày ấy, cách đây cũng lâu rồi, không nhớ từ bao giờ nữa, khoảng 9 năm về trước, lúc đó tôi đang học ĐH năm nhất thì mọi chuyện bắt đầu xảy ra… Thực ra trước đó đã bắt đầu rồi, mọi thứ chỉ mới bắt đầu… Và hình như bây giờ cũng chỉ mới bắt đầu… Và tôi muốn dừng lại, nhưng… Mẹ tôi lấy bố tôi năm 17 tuổi, năm 18 sinh tôi. Mẹ tôi là kế toán của một doanh nghiệp nhà nước, bố tôi là kiến trúc sư… nay đây mai đó… Tuổi trẻ của tôi là những ngày đẫm nước mắt… Suốt...
“Anh Cliff à, anh nói là anh sẽ làm mà” Mẹ tôi phàn nàn. “Tóc em cần phải được chải tối nay, kẻo mai nó bị rối bù lên hết” Mẹ tôi lắc bờm tóc nặng nề của bà, những ánh đỏ lấp lánh trên phần nền của mái tóc màu nâu. “Anh biết, Emily à” Ba tôi thừa nhận. ” Nhưng phải làm chuyện đó sáng mai thôi” Ba tôi vung vẩy tờ báo và uống một ngụm cà phê. “Bill phải đi LA và chuyện này lại đổ vào anh. Anh không thể chịu nổi” “Vậy thì tốt chứ sao. Anh biết tóc em giống như cái gì mà. Đó là buổi đi gây quỹ lớn của năm, anh không cần phải quan tâm” Mẹ tôi quay gót và bước đi nhanh. Dù không giậm chân, nhưng rõ ràng từ tiếng bước chân cho thấy mẹ không được...
Tôi quen em từ khi xuống Sài Gòn để đi học. Em rất ngoan hiền, dáng người thì khỏi chê, vú căng đét, luôn mặc váy ngắn hay quần ngắn bó sát mu. Chiều nóng quá trời, tôi có rủ em qua trọ chơi, em đồng ý. Đầu giờ chiều em gọi tôi xuống mở cửa. Thời tiết Sài Gòn nóng như lò nên tôi với em nằm nói chuyện bên cái quạt thôi. Lúc sau em nói: “Cho em ngủ xí nha??” Tôi gật đầu, nhìn em ngủ mà tướng ngon vãi, em mặc chiếc váy mà ngắn khoảng 1 gang, còn nằm bên cạnh tôi nữa chứ, thằng nhỏ của tôi cương lên. Tôi bắt đầu sờ mó ngoài áo em, em biết tôi làm gì nên chỉ nằm im. Rồi tôi luồn vào trong áo bóp lấy vú em, xoa xoa 2 đầu ti. Tôi nghe em...
Chị Thuận, khuôn mặt nhìn được được, người hơi mập mạp, gọi là có da có thịt, tuy vậy nhìn chị rất bốc, bụng vẫn có eo o, đi biển mặc bikini vẫn có đàn ông nghéo đầu lại nhìn. Nhiều người đàn ông thích đàn bà loại đó, họ không thích đàn bà gầy guộc. Trong xóm chị nổi tiếng đanh đá, ăn nói trây trua nên ai cũng gờm, nhưng đàn ông thì thích. Chị có chồng có cô con gái, tính tình y chang như mẹ. Rồi một ngày theo diện đoàn tụ gia đình chị đi Mỹ vì có thân nhân ở Mỹ. Qua Mỹ chị lao vào làm đủ thứ nghề lao động nên dời sống khá, sau đó chi đi làm nghề nail và mở tiệm thành bà chủ. Với lối ăn nói thẳng thừng của dân Nam kỳ, nhưng chị lại tốt bụng,...
Nếu cuộc đời là một con đường độc đạo thì sẽ chẳng có ai vướng phải sai lầm mà lạc lối. Nhưng thực tế luôn trớ trêu, trên con đường chúng ta đi luôn tồn tại những ngã rẽ bất ngờ. Và khi nhận ra, ta không còn khả năng quay lại. Tôi là Tín Huy, 40 tuổi. Dưới ánh mắt xã hội, tôi là một nhiếp ảnh gia danh tiếng, với 3 giải thưởng quốc tế và vô số giải thưởng trong nước. Đối với gia đình, tôi là một người chồng mẫu mực, một người cha luôn yêu thương con cái. Nhưng chỉ mình tôi biết mình không hoàn hảo như cái vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài… Tôi từng sa ngã, từng lạc lối mà đến giờ đây cũng không bao giờ có thể quay lại. Mọi câu chuyện đều có điểm bắt đầu và kết thúc....
Hồi năm 2011, có mấy cu em thu tiền dịch vụ ở Hà Nội. Tối rảnh không có trò gì chơi mình hay lang thang ra bãi chúng nó ngồi. Vừa chém gió hết ngày, vừa tìm cơ hội xem có lồng tín dụng vào giới gái gú này không. Trời tháng 6 nóng chảy mỡ, dân tình hồi ấy có mốt đi hát karaoke gọi gái nhiều hơn bây giờ. Bây giờ gái dịch vụ nhiều nhưng cơ bản là hỗn tạp, không quy củ và trật tự như hồi ấy. Quán nó cũng không nuôi đào như bây giờ. Hà Nội chủ yếu có đội gái của Hiển râu, long suối mơ, Kiên tươi, Phương cận… mà đầu trò là Hiển râu. Tối ấy ra ngồi thấy con bé nhân viên hiền hiền xinh xinh, hỏi trẻ con thấy bảo sinh viên, mới đi làm được 2, 3...
Nếu không vì tôi nghe lời xúi bậy của bả thì hôm nay tôi đã phải gọi bà Hiền là má vợ. Tôi theo đuổi Ngân cả hai ba năm trời mà can đảm lắm tôi đã chỉ mới ôm hôn nàng được hai ba bận, thì xảy ra cái ngày định mệnh đó. Tôi đến nhà Ngân chơi như thông lệ cuối tuần thì Ngân có việc phải đi với cô bạn thăm bà má ở trong bệnh viện, tôi ở nhà chờ và nói chuyện với bà Hiền. Nói miết cũng mệt; thấy tôi ngũ gật, bà bảo tôi ra nằm ngũ nơi ghế bố. Chợp mắt choàng tỉnh thì Ngân vẫn chưa về, bà Hiền nói chắc nó ở lại nhà bạn mai mới về. Tôi đành chào bà để về và theo bà vô nhà sau rửa mặt cho tỉnh. Bà Hiền múc nước trong hồ...
Phần 1 Tôi là Quang, 28 tuổi, vài tháng tới sẽ kết hôn cùng với bạn gái 3 năm của mình, Chloe, 27 tuổi. Chloe sinh ra và lớn lên ở Thụy Điển, tôi gặp nàng ở Mỹ trong lúc cả hai vừa tốt nghiệp. Hai đứa hẹn hò không lâu sau đó, rồi cả hai quyết định đi đến hôn nhân mới đây. Chloe là một cô gái xinh xắn với vẻ đẹp của xứ lạnh phương Tây. Mắt xanh, tóc vàng, da trắng cùng với số đo ba vòng cân đối vừa vặn. Nàng quyến rũ như vậy nhưng vẫn còn trong trắng. Là một cô gái theo đạo, Chloe luôn giữ gìn bản thân cho chồng mình. 3 năm hẹn hò, hai người cũng chỉ dừng lại ở handjob là cùng, tôi còn chưa hề được chạm vào cô bé của cổ. Tuy vậy nhưng tôi vẫn...